25.10 Sinh nhật bố. Ngôi nhà nhộn nhịp hẳn lên. Vũ thay mặt bố tiếp " Phi đội gà bay". Chị Khoai, Thiện Minh, Vũ, Chị Liên, Chị Hân- chỉ có bây nhiêu người thôi mà làm loạn cả xóm.
Nô nghịch nhiều quá, uống nước ngọt nhiều quá nên tối Vũ bị đau bụng. Từ 12h đêm, Vũ hết quay bên nọ rồi bên kia. Đến 2h sáng thì nôn thốc nôn tháo. 6h sáng mẹ cho Vũ vào bệnh viện. Trông Vũ không khác gì con mèo con gặp nước.
Đến bệnh viện là Vũ khóc. Khóc kinh khủng luôn. Bác sĩ chưa làm gì mà đã la toáng lên. "Mẹ ơi cho Vũ về. Bố đưa Vũ về đi" Cứ lặp đi lặp lại điệp khúc van xin như vậy.
Mẹ cho Vũ đi xét nghiệm máu, đi siêu âm ổ bụng.v.v. Sau một hồi "nhâm nhi" hồ sơ, bác sĩ phán " Viêm họng cấp". Chẳng hiểu sao, Vũ uống thuốc bác sĩ cho lại bi đi ngoài. Một ngày gần chục lần. 4 cái ga giường thay liên tục mà vẫn không đủ.
Đến chiều tối hôm sau, mẹ hoảng quá cho đi bệnh viện khám lại thì được xác định là tiêu chảy cấp. Lần đầu tiên Vũ phải vào viện điều trị. Bác sĩ lấy ven tiếp nước, Vũ khóc ghê gớm. Cuối cùng phải dùng đến hai viên thuốc an thần. Tiếp gần hết nửa chai nước thì Vũ ngủ. Ngồi nhìn con trai mà xót xa. Đến 4h sáng hai bố mẹ đưa Vũ về.
Ngày hôm sau, Vũ chẳng ăn được gì. Mẹ nghe lời bác Hà Lân đánh cảm, thế mà hay. Vũ đỡ sốt ngay. Nhưng mặt vẫn ỉu xìu. Chẳng nói chẳng rằng. Mắt mệt mỏi. Chắc là con đau lắm.
Vũ ốm chừng 1tuần thì đỡ.
Đến hôm nay, mồm bắt đầu tía lia tía láu trở lại. Cứ thấy ông nội lên cầu thang là Vũ dặn dò " Ông nội đi cầu thang cẩn thận, không ngã đấy". " Vũ không thích. Để bực mình". " Mẹ ơi, chân không bị lọt xuống giường, May nhỉ". Rồi bắt đầu ca hát. Hát từ Tiếng Việt " Ba thương con", "hôm qua tát nước sân đình", cho đến tiếng Hàn " Ba con gấu".
Ông nội nói với Vũ " Con lên làm phát thanh viên thay cho cô kia đi. Ông không nghe được thời sự nữa." Bác giúp việc thì nói " Vũ nói như Trạng ấy, mỗi tội hay đái dầm" he ..he
Thứ Năm, 6 tháng 11, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét